Phật giáo nhìn tính dục dưới khía cạnh của sự thèm khát và đau đớn: đó là một mối hiểm nguy xô đẩy con người vào cảnh đọa đày của dục vọng và khổ đau.
Đức Phật từng dạy rằng: “Trong các thứ ái dục, không gì đáng ngại bằng sắc dục. Lòng ham thích sắc đẹp to lớn không gì sánh bằng…”
Theo giáo lý của Phật giáo cổ truyền (nguyên thủy), tính dục cũng như tất cả những gì liên hệ đến thân xác và lạc thú phát sinh từ giác cảm đều được nhìn dưới khía cạnh của sự thèm khát và bám víu phát sinh từ sự ham muốn, khổ đau sẽ phát sinh từ những thứ xúc cảm ấy không tránh khỏi được. Tính dục thường được nêu lên như là một mối nguy hiểm hoặc như mặt đất trơn trợt xô con người rơi vào sự đày đọa của dục vọng và khổ đau.
Theo thuyết nhân quả trong đạo Phật thì ái là nhân, dục là quả. Nuôi dưỡng ái dục là hủy diệt thân hiện tại, nuôi dưỡng thân tương lai, cứ như thế thân tiếp nối thân, luân hồi trong sáu đường như dây xích không biết đâu bắt đầu, không biết đâu kết thúc, vô định.
Ý thức được những khổ đau do thói tà dâm gây ra nên trong ngũ giới, Đức Phật nói đến giới thứ ba (bảo vệ tiết hạnh) nhưng không phải ai trong xã hội cũng phải tuân theo giới này. Tuy nhiên, khi đã nguyện giữ giới thì phải giữ giới nghiêm chỉnh, đừng để sắc giới ảnh hưởng đến quá trình tu tập, đừng để tính dục khiến chúng ta mất kiểm soát, khi đó không những ảnh hưởng đến chính bản thân mình mà còn ảnh hưởng đến hạnh phúc của nhiều người khác.
Đức Phật dạy sự lạc thú từ việc tham sắc dục chỉ là nhất thời nhưng tội nghiệp mang lại thì to như núi. Nếu phạm lỗi, không chỉ người đó đã gây ra tai họa lớn cho chính mình, mà còn mang tới bất hạnh cho con cái họ.
Đam mê sắc dục là tự phá hoại đời mình, đó là hạng phàm phu tự dìm mình xuống chỗ bùn lầy. Đức Phật ví họ như một đứa bé dại khờ vì tham tiếc một chút mật trên lưỡi dao bén, le lưỡi liếm mà phải chịu cái họa đứt lưỡi, hoặc như người ngu si cầm đuốc đi ngược gió ắt phải bị cháy tay. Sắc dục hại người hơn cả thú dữ, hơn cả nước lũ vì nó mê hoặc người làm việc xấu ái, tạo tai họa nhiều kiếp sau dày, chịu trầm luân khổ sợ không thể nào thoát khỏi.
Đức Phật dạy: “Hãy thận trọng, đừng nhìn ngó nữ sắc, cũng đừng nói năng với họ”. Đây là cách người nam đối xử với người nữ. Còn về cách người nữ đối xử với người nam thì Đức Phật dạy: “Hãy thận trọng, đừng nhìn ngó nam sắc, cũng đừng nói năng với họ”.
Chính vì vậy mà theo giáo lý nhà Phật thì chúng ta cần phải kiềm chế tính dục để không bị rơi vào cái lạc thú sẽ làm mình mù quáng và rối ren. Như vậy, muốn kiềm chế được tính dục trước hết không được nuôi dưỡng tính dục trong tâm mình mặc dù nó vẫn xảy ra nhưng chúng ta phải biết ngăn chặn và cắt bỏ.
Tuệ Như